Tháng Ba, mùa của những chú ong đi hút mật, mùa của những cánh bướm bay la đà rợp kín lối đi, mùa của những bông hoa cà phê đương thì nở rộ, mùa của đất trời giao hòa trong không khí mùa xuân dịu dàng, bước chân tôi rộn ràng rải đều trên những con dốc gồ ghề nơi xứ sở ngàn hoa. Tháng Ba, nếu không dành nổi cho mình một chuyến đi xa, có vẻ như có lỗi với bản thân quá đỗi – tôi thầm nghĩ.
Chị bạn mới quen dẫn chúng tôi vào khu vườn nhà chị nơi có mấy hàng cà chua xanh mướt chạy dài, lấp ló những quả chín mọng. Thêm một chuyến cuốc bộ cách vườn tầm 1km, chúng tôi len lỏi vào lối đi nhỏ giữa mấy luống dâu tây với phúc bồn tử trong vườn nhà hàng xóm. Cô chủ nhà trung tuổi tử tế đưa chúng tôi một chiếc giỏ mây nhỏ xinh để hái quả chín. Màu đen óng của phúc bồn tử và màu đỏ tươi của dâu tây lấp lánh dưới ánh nắng chiều. Tôi hái đầy chiếc giỏ xinh, trước khi ra về còn được cô mời dùng thức uống ép từ mẻ phúc bồn tử mới hái. Vị chua thanh lan từ vòm miệng xuống cuống họng, mát mẻ như tiết trời.